Ai đã ví thầy cô như những người lái đò ngày đêm cần mẫn trên chuyến đò tri thức, còn lũ học trò chúng em là những lữ khách sang sông, hết lượt khách này đến lượt khách khác dời bến sông nhưng người lái đò vẫn sớm chiều đứng đợi.
Dưới mái trường Đại học Sao Đỏ thân yêu, với những kỉ niệm vui buồn, những hờn giận ngây thơ của lứa tuổi sinh viên, nhưng thầy cô vẫn luôn tận tình chỉ bảo, khuyên răn chúng em những điều hay, lẽ phải. Những lời dạy ấy khiến chúng em khôn lớn, trưởng thành hơn từng ngày. Có câu thơ rằng : Ai nâng cánh ước mơ cho em
Là thầy cô không quản ngày đêm Ai dạy dỗ chúng em nên người Là thầy cô em ghi nhớ suốt đời Vâng, thầy cô là những người chiến sĩ thầm lặng, ngày đêm miệt mài góp nhặt kiến thức để vun vén cho thế hệ mai sau được nở hoa, kết trái, thầy cô đã nâng cánh cho chúng em bay cao, bay xa đến chân trời mơ ước và đầy hoài bão của mình. Những công lao đó làm sao chúng em có thể đền đáp hết được, kể sao cho hết những công ơn của thầy cô. Từng ngày trôi qua chúng em càng thấm nhuần hơn những điều mà cô đã dạy. Với lòng yêu nghề và sự nhiệt huyết thầy cô đã không quản ngày đêm để ươm mầm cho tương lai của đất nước. Rồi mai sau khôn lớn, hành trang chúng em mang theo vào đời là công ơn của thầy cô, đó chính là bài học đầu tiên cho em vững bước vào đời
Ơn thầy, ơn cô
Thầy em giờ đã già rồi Mắt mờ, chân yếu, da mồi còn đâu Phấn rơi bạc cả mái đầu Đưa em qua những bể dâu cuộc đời Mỗi khi bụi phấn rơi rơi Thầy reo mầm hạt những lời yêu thương Cho em vững bước nẻo đường Hành trang kiến thức, tình thương của thầy Biết bao vất vả đắng cay Gạo tiền cơm áo vòng quay cuộc đời Nhưng tâm thầy mãi sáng ngời Dựng xây sự nghiệp trồng người thanh cao Trọn đời em mãi tự hào Cúi đầu cung kính ,thương sao dáng thầy Dẫu đời xuôi ngược đó đây Tim em ghi khắc lời thầy khi xưa Khuya rồi thầy đã ngủ chưa ? Ngàn bông hoa thắm kính thưa dâng thầy Cho em cuộc sông hôm nay Mừng ngày nhà giáo ơn thầy chẳng quên . *Hoàng sa* |
Tác giả bài viết: Nguyễn Văn Sơn DK10-TĐH1
Những tin mới hơn
Những tin cũ hơn