Thấm thoát đã chín tháng trôi qua, kể từ ngày tôi chính thức bước chân vào ngôi nhà chung thân yêu số 1 của Trường Đại Học Sao Đỏ. Mới ngày nào, trong lòng tôi có biết bao là bỡ ngỡ, là lo lắng khi quyết định sinh hoạt và học tập trong ký túc xá mới của trường, nơi mà mình chưa từng nghĩ mình sẽ chọn làm ngôi nhà thứ hai khi tôi còn là cậu sinh viên năm nhất vừa rời khỏi vòng tay cha mẹ.
Vậy mà nay, kí túc xá sao mà thân quen quá, sao mà đằm thắm quá. Nó gắn bó với tôi từng ngày, từng giờ trong quãng đời sinh viên tươi đẹp mà tôi đang viết nên. Nó cùng mình đón ánh mặt trời mỗi sớm mai thức dậy, cùng mình sinh hoạt, cùng tôi ăn uống, cùng tôi học tập, vui chơi và dìu tôi vào những giấc mơ êm đềm không lo toan, không chút phiền muộn. Cùng với những người anh em thân thiết trong cùng một phòng và những người bạn bè, những người bạn láng giềng thân mến trong mái nhà chung, tôi đã yêu và yêu rất nhiều nơi tôi đang sống, cậu bạn giường trên mỗi khi nhúc nhích là làm lắc lư chiếc giường bé nhỏ của tôi. Tôi yêu những tổ ấm xinh đẹp được bạn bè sắp xếp gọn gàng ngăn nắp, đối với chúng mình nó không chỉ là chỗ tựa lưng tuyệt vời sau những ngày làm việc mệt mỏi, không chỉ là góc học tập quen thuộc, nào sách nào vở cùng chúng tôi chong đèn khi những ngày thi đến, mà nó còn là nơi để chúng mình thỏa sức sáng tạo, thể hiện cá tính, sự yêu thích của bản thân, là một góc riêng để chúng tôi sắp xếp, bày trí những vật kỷ niệm để nhớ về gia đình, bạn bè ở quê hương và bố trí những đồ dùng cá nhân phục vụ cho công việc học tập và sinh hoạt. Tôi yêu từng ô vuông gạch trắng trên sàn nhà, nơi mà anh em chúng mình quây quần bên nhau, trò chuyện, ăn uống cùng nhau. Mỗi người một quê hương, một giọng nói, một cách sống, một chuyên ngành, một sở thích và một mảng ký ức tuổi thơ khác nhau, nhưng cái tình quê sao mà chân chất quá nó gần gũi và quá đỗi thân thương, quan tâm nhau, cảm thông cho nhau, chia sẻ với nhau những khó khăn, vất vả trong cuộc sống xa nhà và cùng nhau ấp ủ những giấc mơ. Mình yêu từng chiếc đèn nê-ông thắp sáng trong gian phòng, yêu từng ô cửa sổ những buổi chiều hoàng hôn lộng gió, yêu chiếc gương mỗi sáng chúng tôi chỉn chu quần áo trước khi đến trường, mình yêu góc sân thể thao phía sau nhà Ký túc xá mà mình đang ở, nơi diễn ra những trận cầu sôi động, đầy nhiệt huyết của các bạn trẻ. Tôi yêu những lúc KTX số 1 rộn ràng hòa nhịp cùng các anh em bạn bè, dõi theo những trận bóng đá hấp dẫn mà các đội bóng giao lưu tranh tài với nhau. Yêu sao giọng nói ngọt ngào của các vận động viên trẻ trên sân bóng. Tất cả những hoạt động mà KTX số 1 đã mang đến cho chúng mình giống như sự chăm lo của một gia đình dành cho những đứa con, cho thế hệ tương lai của đất nước KTX số 1 đối với mình, giờ đây là tình yêu thương, là lòng biết ơn đối với tâm huyết của ban quản lý Ký túc xá, đã ra sức hỗ trợ cho sinh viên có được một nơi ở tiện nghi, văn minh và sạch đẹp. Với sự bảo bọc to lớn ấy, mình và các bạn nội trú tại Ký túc xá số 1 trường Đại Học Sao Đỏ sẽ chấp hành tốt kỷ luật nội trú, ra sức giữ gìn vệ sinh chung để xây dựng nên một Ký túc xá sạch đẹp, nề nếp. Riêng mình, sẽ cố gắng phấn đấu học tập thật tốt, để trở thành một người có ích cho xã hội, trở về xây dựng mái nhà xưa ngày càng giàu mạnh, tiếp tục chăm lo cho đời sống ngày càng tốt hơn. Mãi Yêu SDU! |
Tác giả bài viết: Nguyễn Mạnh Cường ĐK 10 - Oto 1
Những tin mới hơn
Những tin cũ hơn